
Trà bát bảo ngon, dễ uống và giá cả rất bình dân – chỉ 3 nghìn đồng/cốc. Đó vốn là một thứ trà có nguồn gốc từ Trung Quốc, làm từ tám loại thảo mộc thiên nhiên quý, nên có tên gọi “bát bảo”. Thoạt nhìn, trà bát bảo có màu đen sánh giống màu các loại thuốc nam đắng đến phát khóc – nỗi ám ảnh của bất cứ đứa trẻ con nào đã từng bị đi khám thầy lang. Nhưng uống vào mới biết, trà bát bảo vừa ngọt, vừa thơm. Cái hương vị không phải ngọt thơm dịu nhẹ, mà ngọt đậm, thơm mạnh ngay từ khi cốc trà được bưng qua.

Cũng nhờ vị ngọt rất đặc trưng đó mà trà bát bảo dễ dàng trở thành một thứ nước giải khát, giải nhiệt vào mùa hè nắng nóng, nhất là sau khi hoạt động thể chất hay lao động trí óc làm người ta mệt mỏi. Thêm một chút đá, cốc trà bát bảo càng “trôi” và đã khát hơn.
Trà bát bảo uống lạnh thì mát, nhưng uống nóng cũng có cái ngon riêng. Chả thế mà ngay cả khi trời lạnh, những hàng trà bát bảo vỉa hè này cũng không “ế” khách bao giờ.
Đặc điểm nổi bật của phố trà bát bảo vỉa hè là chỉ mở vào chiều tối. Khi những cửa hàng đồ nội thất đóng cửa sau một ngày làm việc dài thì cũng là lúc phố trà bát bảo bắt đầu xuất hiện dọc đoạn đường Cát Linh. Những hàng ghế nhựa giản dị ở vỉa hè trên con phố này hiếm khi thấy vắng người ngồi. Nhưng lúc đông khách nhất là từ khoảng 8 rưỡi cho tới tận tối muộn. Những cuộc tụ tập bạn bè, offline của các forum.... vẫn thường chọn nơi này làm địa điểm "tập kết".

Cũng giống như những quán trà đá, trà chanh vỉa hè rất được lòng giới trẻ, cái hay nhất của “phố trà bát bảo” Cát Linh là sự giản dị từ địa điểm cho tới cách uống. Những quán trà cửa kính sang trọng cũng bán loại trà này, nhưng được hãm cẩn thận và phục vụ trong tách cầu kì. Còn trà bát bảo ở Cát Linh uống bằng cốc thủy tinh, loại thông dụng ở các quán cóc trà đá, nhân trần ven đường. Mỗi người một cốc, nóng hay lạnh tùy theo sở thích. “Sang” lắm thì được một chiếc bàn nhựa, còn không, chỉ dăm ba chiếc ghế con cũng đã đủ để tạo nên không gian thưởng thức trà bát bảo, thoải mái “đàm đạo” đủ chuyện, to có, nhỏ có, vui nhiều mà buồn cũng không hiếm. Dường như hương vị của trà vỉa hè Cát Linh có phần khác biệt với bát bảo ở các quán trà Đạo. Không rõ những nơi này có bí quyết riêng gì hay không, nhưng đôi khi sự khác nhau về hương vị không hoàn toàn ẩn trong thành phần trà hay cách pha, mà nằm ở chính cảm giác chủ quan mà người thưởng thức đem tới cho nó. Ngồi vỉa hè thưởng thức loại trà từ tám loại thảo mộc quý mà thấy nó cũng bình dân và gần gũi hơn. Thấy mọi chuyện dường như trở nên nhẹ nhàng và đơn giản hơn, những căng thẳng và phức tạp cũng theo gió, theo bụi bay vèo...

MonngonHanoi.com
No comments:
Post a Comment